Theo tinh thần Chánh kiến thì sự linh ứng ấy xảy ra nhờ các duyên lành hội đủ.
HỎI: Có một chị bạn rất kính tin Bồ-tát Quán Thế Âm nói với tôi rằng: Khi mẹ của chị bệnh nặng, tưởng chừng như sắp mất, chị ấy đã khấn vái, cầu xin Bồ-tát hãy cứu mẹ và chị chấp nhận chịu giảm đi 10 năm tuổi thọ của mình để cho mẹ được sống. Và thật là mầu nhiệm, mẹ chị ấy đã được Bồ-tát cứu giúp, không chỉ khỏi bệnh mà còn sống thêm vài năm nữa mới mất. Chị rất vui về hạnh hiếu này dù đã mất đi 10 năm tuổi thọ. Tôi cũng kính tin Bồ-tát nhưng không chấp nhận việc Ngài sẽ giúp ai đó “chịu giảm thọ để cho người khác sống lâu thêm” vì ai ăn nấy no, ai tu nấy đắc, không ai có thể chịu tội hay gánh nghiệp thế cho ai. Vậy trong trường hợp của chị ấy thì giải thích như thế nào, nhờ Bồ-tát linh ứng, hay nhờ người con đã gánh bớt nghiệp cho mẹ?
(THÀNH ĐỨC, phuoctranthanhduc@gmail.com)
ĐÁP: Bạn Thành Đức thân mến!
Chúng ta đều biết, năng lực cứu độ của Bồ-tát Quán Thế Âm là không thể nghĩ bàn. Do đó cần thận trọng khi bàn về sự linh ứng và mầu nhiệm trong việc cầu nguyện Ngài. Có những điều xảy ra vượt ngoài hiểu biết và suy nghĩ của mình nhưng cũng không vội vàng phủ nhận hay quy kết là mê tín. Ngược lại, cũng cần tỉnh táo suy xét để thấy rõ mối liên hệ duyên khởi và tương quan nhân quả trong mọi sự vật hiện tượng, dù hiện tượng đó được cho là linh thiêng.
Việc chị bạn ấy trong lúc nguy khốn đã cầu xin Bồ-tát cứu giúp và có linh ứng nhiệm mầu là một sự thật. Điều đáng ghi nhận ở đây chính là lòng hiếu đạo chí thành, dám hy sinh một phần tuổi thọ của bản thân để đổi lấy sự sống và bình an cho mẹ. Có thể nhờ tâm chí thành và chí hiếu mãnh liệt ấy nên được Bồ-tát cảm ứng, gia hộ.
Và dĩ nhiên, Bồ-tát sẽ cứu độ bằng cách riêng của Ngài chứ không phải đem 10 năm tuổi thọ của người con để thế chấp và chuyển sang người mẹ nhằm giúp mẹ sống lâu hơn. Nên chắc chắn rằng, dù người con có cầu khấn nguyện chịu giảm thọ để cầu an cho mẹ nhưng không vì thế mà tuổi thọ của người con bị giảm, ngược lại có thể tăng thọ vì nhờ hiếu đạo nên phước báo được tăng thêm.
Mặt khác, sự cầu nguyện của người con có kết quả nhiệm mầu là nhờ trùng hợp với nhân-duyên-quả sống còn của người mẹ. Nói theo cách dân gian, cho đến khi ấy người mẹ vẫn “chưa hết số”. Bởi khi thọ mạng đã hết, tử nghiệp đã chín muồi thì có cầu nguyện Bồ-tát hay bất cứ vị nào cũng không thể xoay chuyển tình hình. Nên dù ai có thần lực linh thiêng đến mấy cũng không thể làm cho một người sống lại lúc tử nghiệp đến, vì như thế là trái với nhân quả, mà nhân quả-nghiệp báo mới thực sự có thần lực vĩ đại nhất.
Mặc dù chị bạn ấy tuyệt đối tin tưởng vào năng lực gia hộ mầu nhiệm của Bồ-tát, nhưng theo tinh thần Chánh kiến thì sự linh ứng ấy xảy ra nhờ các duyên lành hội đủ. Các duyên lành ấy bao gồm: Tâm hiếu đạo chí thành cầu nguyện, được Bồ-tát cảm ứng gia hộ, và quan trọng nhất là phước đức về thọ mạng của người mẹ ấy vẫn còn… Chính điều này mới lý giải được vì sao có người cầu an cho cha mẹ được linh ứng như nguyện nhưng có người lại không. Bồ-tát dù có thần lực không thể nghĩ bàn cũng chỉ dự phần vào tiến trình nhân-duyên-quả của chúng sinh như là một duyên lành chứ không toàn quyền quyết định việc sinh tử của con người.
Người đệ tử Phật cần hiểu rõ và vững tin vào sự vận hành nhân-duyên-quả của các pháp qua tương tác “trùng trùng duyên khởi”. Không có cái gì xảy ra chỉ với một nhân hoặc một duyên. Đặc biệt là không có đấng thiêng liêng toàn năng nào chi phối và định đoạt tất cả. Các pháp vận hành theo quy luật nhân duyên sinh. Chính sự thấy biết với tuệ giác này sẽ giúp chúng ta đến gần với chân lý, hiểu rõ sự thật hơn để tránh xa tà kiến và mê tín dị đoan, sống và hành xử trong tinh thần chánh kiến.
Nên tuyệt đối tin tưởng vào Bồ-tát là tốt, nhưng niềm tin ấy cần song hành với hiểu và học theo hạnh của Ngài. Bồ-tát Quán Thế Âm là biểu trưng của hạnh nguyện từ bi, ban vui và cứu khổ. Học theo hạnh Ngài là sống hiểu và thương, lắng nghe và chia sẻ, luôn nỗ lực để mình và người đều lợi ích, an vui.
Chúc bạn tinh tấn!
Nguồn: giacngo.vn