Trời vừa dứt mưa, một bà cụ khoác áo tơi đi ra phố, gặp một chú bé đang nghịch nước bẩn bên vệ đường, bà cụ cau mày quát: – Thằng bé! Mày có lên ngay không? Khiếp! Thằng nhỏ phản đối – Cháu xí cái vũng này từ hồi đầu mới mưa! Bà kiếm cái khác đi, thiếu gì!
—o0o—
Lời Bàn
Bồ tát là những vị phát Bồ đề tâm rộng lớn, trên cầu làm Phật, dưới nguyện độ tất cả mọi chúng sinh đang chìm luân khổ não trong biển sinh tử luân hồi. Riêng chúng ta thì có thể hiểu một cách đơn giản, rằng tất cả mọi chúng sinh đều có khả năng giác ngộ thì ta đã có mầm Bồ tát trong người rồi! Nhưng cuộc đời thì luôn đối lập với nhau. Tâm Bồ tát thì tạo dựng rất khó, nhưng lại rất dễ bị thối nhất, nếu như chúng ta không có một niềm tin chính kiến. Bạn có biết tại sao không? Là khi chúng ta phát tâm tu Bồ tát hạnh không phải đi đến đâu mọi người cũng hoan hỷ đón chào, mà chúng ta cũng sẽ bị những chướng duyên và nghịch cảnh thử thách, cản trở con đường tiến tới. Đó là vì ta đang trên hành trình lội ngược dòng sinh tử luân hồi thâu gọn thời gian của vô lượng kiếp thành một, không có quá khứ, hiện tại và vị lai. Nên nhiều khi ta sẽ bị sốc trên chặng đường dốc ngược, bắt buộc ta phải vượt qua để hoàn thành tâm nguyện! Như trường hợp của của bà cụ già kể trên chẳng hạn. Vì những gì ở đời mà người ta đang ưa thích mà mình cản trở thì coi chừng là mình sẽ bị nghi là mình muốn đạt cái sở thích ấy.
Chúng ta phải trang bị cho chính mình một hành trang nhẫn nhục lớn lao để chuẩn bị bước vào cuộc sống với tâm hạnh Bồ tát, sẵn sàng làm đẹp cho đời.