Nhiều kinh nghiệm diễn tiến trong cuộc đời khiến ta phải chịu đựng phiền muộn.
Khi bạn là một đứa trẻ và nếu không ưa thích một cái gì, thường là bạn biểu lộ sự không ưng ý của bạn bằng cách khóc lóc.
Khi bạn lớn lên, bạn học được cách chế ngự tình cảm của bạn và chấp nhận những tình huống mà bạn đặc biệt không cảm thấy thoải mái: công việc làm ăn, điều kiện sinh sống, các liên hệ trong xã hội và những thứ tương tự như thế.
Nếu bạn kể những điều này với người bình thường họ chỉ đơn thuần nói với bạn rằng, “đó là cuộc đời” hay “bạn đã trưởng thành rồi mà.”
Nhưng, có phải cuộc đời là như thế hay không – chấp nhận những sự bực bội?
Nhiều người tự ép thân mình vào sự khó chịu bằng cách luyện tập trong một phòng thể dục hay ngồi thiền định trong nhiều giờ.
Đó có thật sự là con đường mang lại một thân thể mạnh khỏe và một trí óc giác ngộ hơn hay chăng?
Nếu bạn bước ra ngoài những thứ mà người ta chờ đợi nơi bạn, nếu bạn đi xa hơn những thứ mà xã hội đã hướng dẫn bạn phải làm, bạn sẽ tìm thấy một thế giới hoàn toàn khác biệt được định rõ bởi một hệ thống quy luật hoàn toàn mới – một nơi mà ở đó không có phép tắc răn cấm.
Không quy luật = niết bàn.